THIÊN HẠ CHI VƯƠNG| CHUYỆN VỀ NGƯỜI TAY KHÔNG THAY ĐỔI SƠN HÀ
Mình biết đến Trường An từ tác phẩm "Ngoài bờ Đông là mặt trời". Tuy nhiên chỉ nghe danh, chưa đọc sách. Nhưng gần đây, các tác phẩm khác của Trường An được xuất bản, không hiểu sao mình đã mua nó. Mua một cuốn sách mà chưa biết hay dở ra sao, thậm chí tác phẩm trước nhận ý kiến tiêu cực khá nhiều. Đúng là cảm tính. Cũng chỉ vì Trường An viết về một trong những vương triều sóng gió nhất trong sử phong kiến Việt Nam và viết về một trong những vị vua mà mình yêu thích.
4 tuổi mồ côi cha. 13 tuổi quê hương loạn lạc, phải chạy trốn. Chứng kiến cảnh gia tộc bị tàn sát. 15 tuổi, gánh trên vai một vương triều đã tàn lụi. Chỉ với 2 bàn tay trắng, khôi phục cơ đồ, vượt qua bao khổ ải, hi sinh xương máu và cùng với một quyết tâm sắt đá, 25 năm sau, từ một đứa trẻ tha hương, trở thành hoàng đế... Đây là câu chuyện về người đã nối liền một dải sơn hà, thống nhất giang sơn từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau - vua Gia Long - Nguyễn Phúc Ánh.
Nội dung chính của “Thiên hạ chi vương” nói về giai đoạn Nam Hà trong bối cảnh rối ren khi gian thần Trương Phúc Loan âm mưu thâu tóm vương triều. Trước lúc lâm chung Võ Vương viết di chiếu truyền ngôi cho thế tử Nguyễn Phúc Luân. Nhưng vì dã tâm, Trương Phúc Loan đã đổi trắng thay đen, đánh tráo di chiếu đưa hoàng tử Nguyễn Phúc Thuần lên ngôi và bắt giam, bức chết thế tử Luân. Trung thần bị chèn ép, chúa bù nhìn, Nam Hà rơi vào cảnh lầm than, nhân dân đói khổ. Khởi nghĩa Tây Sơn nổ ra, lấy danh nghĩa "Phò Nguyễn diệt Trương". Từ đây, mở ra một trường ly loạn, những đấu đá chính trị đẫm máu, đất nước chia ba, cho đến khi vua Gia Long thống nhất về một cõi.
![]() |
| (Nguồn ảnh Đại Nội Huế - Imperial City Hue) |
Truyện kể bằng ngôi thứ 3, qua góc nhìn của y - Phật vương Xiêm La.
⊱ Mười sáu tuổi, cậu tự xưng là nguyên soái nhiếp chính, tập hợp lực lượng ở Long Xuyên. Đi từ Long Xuyên về Long Hồ, rồi ra Gia Định, chiếm lại Trấn Biên. Khi ấy cậu đã đến thành thị đốt cháy nọ để chôn cất người thân.
⊱ Mười sáu tuổi, cậu chạm tay vào cái chết, nhận rõ hình hài của nó.
⊱ Mười sáu tuổi, trên tàn tro của hủy hoại và chết chóc, cậu đã trở lại.
⊱ Cậu là một ngọn lửa, tỏa ra hơi ấm và ánh sáng bằng cách đốt cháy những gì chạm tới bản thân, những gì bản thân có được.
⊱ Cậu là loại người càng bị đè nén thì càng mạnh mẽ. Càng bị giẫm đạp càng kiên cường. Cậu là loại người phải bị ném vào tai ương để thành công. Cậu là loại người phải bị hủy diệt để rồi tái sinh.
Nguyễn Phúc Thuần, trong khoảnh khắc chạm đến cái chết đã để lại tất cả những gì còn lại trên thế gian cho cậu. Một dòng tộc gần như tận diệt, một triều đình suy sụp, một đất nước hoang tàn, những mối thù tràn ngập, những rối loạn không thể dẹp yên. Và mạng sống."
25 năm, từ hoang tàn và mục nát, cậu xây dựng một đất nước trên tàn tro và hủy hoại.
"Vào cung với ta". Câu nói năm đó giờ mình cậu còn nhớ.




Nhận xét