GỌI EM BẰNG TÊN ANH| MÙA HÈ, NƯỚC Ý, TÌNH YÊU, KHÚC CA MÙA HÈ CÒN VANG MÃI TRONG LÒNG NGƯỜI ĐỌC!!!

Đó là mùa hè nước Ý những năm 1980. Oliver và Elio lao vào nhau dữ dội, hầm hập như cái nóng của vùng nông thôn ven Địa Trung Hải.

Bởi vì bản dịch bị chê thậm tệ nên mình không hi vọng nhiều lúc mua hàng. Nhưng khi đọc, mình vẫn cảm nhận được đầy đủ và tròn vẹn mối tình đẹp đẽ ấy, nên với riêng mình, bản dịch vẫn ổn.

Call me by your name - bản tình ca tuổi trẻ


Năm nào cũng vậy, người đến và đi, thoáng qua tuổi trẻ của Elio không để lại dấu vết, nhưng hình ảnh chàng trai mặc áo sơ mi màu xanh dương thùng thình, cổ áo rộng phanh ra, kính râm, mũ rơm, háo hức đi trên lối đi dải sỏi trong mùa hè ấy đã khắc sâu vào ký ức của cậu tận nhiều năm sau này. Mùa hè đã qua ấy, những ngày tháng tuổi trẻ, đầy nhiệt huyết, cháy bỏng tình yêu đã bước vào tim Elio một cách êm đềm, dịu dàng.

"Có lẽ chuyện bắt đầu không lâu sau khi anh tới, ngay giữa một trong những bữa ăn trưa thê thảm đó. Anh ngồi xuống cạnh tôi và rốt cuộc tôi nhận ra rằng dù làn da anh có hơi rám nắng, màu da lòng bàn tay anh cũng xanh xao, mỏng mảnh như màu da lòng bàn chân, hầu, dưới cánh tay.

Có lẽ chuyện bắt đầu trong những giờ bất tận sau giờ ăn trưa, lúc mọi người thơ thẩn trong những bộ đồ tắm, nằm ườn ra khắp nơi, cho tới khi ai đó rốt cuộc đề nghị chúng tôi xuống chỗ rặng đá để bơi.

Hay có lẽ chuyện bắt đầu trên bãi biển hoặc sân quần vợt. Hoặc khi chúng tôi đi bộ cùng nhau lần đầu vào cái ngày đầu tiên"

Tình yêu phải chăng chỉ đơn giản như thế. Ngồi bên nhau bên chiếc bàn gỗ, dưới tán ô nghiêng nghiêng, cùng thảo luận về vài cuốn sách, vài bản nhạc, cùng đi bơi, cùng đạp xe và thủ thỉ những điều quan trọng, những điều "chỉ có thể nói với một mình anh thôi, không ai khác".

Những ngày hè dần trôi qua, tình cảm nảy nở trong tim cậu trai trẻ cũng lớn dần lên. Nhưng cách duy nhất để thể hiện tình cảm chỉ là những cái liếc mắt, những lần hờn giận vụng trộm, cuộc đối thoại không đầu cuối, đôi khi bơ nhau đi, không nhìn đến đối phương, không có những cái ôm thật chặt hay nụ hôn trên cánh môi.

“Hãy cho mùa hè còn mãi, đừng bao giờ để anh ra đi, hãy để tiếng nhạc còn vang mãi”. 

Nhưng dù thế nào đi nữa, mùa hè vẫn kết thúc, chẳng thứ gì tồn tại mãi mãi, thời gian lại càng không. Chỉ còn những cảm xúc cháy bỏng và tuổi trẻ ấy ở lại, chúng quẩn quanh trên gò vẽ Monet, bể bơi, căn nhà, đài tưởng niệm Piave, Rome... hay nỗi nhớ về nụ hôn đầu vụng về, làm tình trên chiếc giường thấm đẫm mồ hôi, cùng khỏa thân nằm bên nhau sẽ là kỷ niệm không thể nào quên. 

"Chỉ cần nhìn lên và thấy anh ở đó. Nhìn lên và thấy anh thôi, Oliver. Bởi sẽ có một ngày tôi nhìn lên và anh chẳng còn đó nữa".

Call me by your name - bản tình ca tuổi trẻ


15 năm lặng lẽ trôi, khi đứng trước mặt cậu thiếu niên năm đó, chàng trai năm xưa đã toàn thành giấc mơ, trở thành người chồng, người cha. Hai mươi năm, những kỉ niệm về tháng ngày xưa cũ của mùa hè ấy, tưởng rằng anh đã quên, nhưng anh lại nói: "anh nhớ tất cả mọi thứ". Vậy là cậu lại mải miết chạy theo tình yêu mà chẳng cần biết đến quá khứ hay tương lai nữa.

"Anh không cho tôi quên anh".

"Tất cả những năm qua, bất cứ khi nào nghĩ đến anh tôi nghĩ về hoặc là thị trấn B, hoặc là những ngày cuối cùng chúng tôi ở Rome, hai điều ấy dẫn tới hai cảnh: bao lơn cùng nỗi thống khổ đi kèm và con phố Santa Maria dell'Anima, nơi anh đã ép chặt tôi và bức tường cũ kĩ và hôn tôi rồi sau cùng để tôi vòng một chân quanh chân anh. Mỗi lần tôi trở lại Rome, tôi trở lại điểm ấy, nó vẫn còn vương vấn quanh tôi".

Dù những năm tháng ấy không còn trở lại, nhưng trong tim Elio, anh vẫn luôn là tuổi trẻ, là tình yêu, là mùa hè không thể nào quên trong cuộc đời cậu.

Đóng lại trang cuối cùng là khép lại một tình yêu đẹp với những cảm xúc day dứt, dằn vặt, đau khổ, mâu thuẫn nội tâm, gào thét, ham muốn, mãnh liệt, cuồng si, khao khát,... Kết thúc câu chuyện là kết thúc một giấc mơ đẹp mà buồn tê tái.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến