ĐÈN KHÔNG HẮT BÓNG | KHI KẺ CỨU NGƯỜI KHÔNG THỂ CỨU CHÍNH MÌNH
Nhớ lại lúc mình bắt đầu đọc Đèn không hắt bóng. Phải dừng lại mấy lần vì buồn quá. Mình biết nỗi đau của Naoe. Khi ấy mình nghĩ, thật là chết tiệt khi mình biết đến Naoe lúc ấy. Nếu sớm hơn, mình chết mất.
Đối với bệnh nhân, bác sĩ chính là thần thánh - là người đến cứu họ khỏi cái ách bệnh tật mà họ phải mang. Tuy nhiên, khi đứng trước bệnh tật, bác sĩ cũng chẳng có quyền năng gì khác người. Họ cũng khao khát ai đó có thể đến và đem họ thoát khỏi nó, nhưng không có một ai...
Naoe phá thai cho cô ca sĩ trong khi anh luôn khao khát có một đứa con. Anh vực dậy ông già sắp chết vì ung thư, dùng mọi cách để kéo dài cuộc sống của bệnh nhân, an ủi bệnh nhân trong khi chính bản thân đang tuyệt vọng trong đau đớn và chờ đợi cái chết đang đến gần... Naoe dùng cả cuộc đời để nghiên cứu về căn bệnh ung thư xương, nhưng trớ trêu thay, những năm cuối đời của anh là để vật lộn với nó. Ma túy, đàn bà... Naoe sa đọa vào nó để bám víu vào như là hy vọng sống cuối cùng.
"Chúng ta sẽ không còn gặp nhau nữa, anh chưa biết việc ấy sẽ diễn ra như thế nào, nhưng anh quyết định chết ở hồ Shikotsu... Kể cho đến phút này anh đã lừa dối em, và em đã thật thà tin anh. Anh xin lợi dụng lòng tin của em lần cuối cùng. Anh hy vọng rằng em sẽ là người bạn cuối cùng của anh."
Đọc đến đây mình thấy buồn không chịu nổi. Có người bảo Naoe không yêu Noriko, có người thì nghi ngờ, nhưng dù có yêu hay không yêu, rõ ràng trong lòng Naoe, Noriko là người phụ nữ quan trọng nhất. Bằng chứng là anh đã cùng Noriko về quê nhà mình, đưa cô đến hồ Shikotsu - nơi mà anh sẽ kết thúc cuộc đời mình ở đó, có lẽ anh muốn cô biết tới nơi ấy, anh muốn gì, muốn Noriko thỉnh thoảng cô đến thăm anh chăng hay anh có dụng ý gì khác?
Naoe sống một cuộc đời lỗi lạc, ngay cả cái chết của anh cũng gọn gàng đến rùng mình...
* Đánh giá: 4.8/5



Nhận xét